Khô người vì các cô bạn thân hứng tình

Lợi hôn vùi vào mái tóc uốn lọn xiton bồng bềnh, êm ái của người chị họ bạn dì ruột đến hơn năm phút đồng hồ sau, nó mới dịch chuyển đôi môi hôn lần xuống trán, xuống mắt chị và tuy cảm thấy ngượng ngùng vô cùng nhưng chị Hoa lại lặng yên đón nhận từng nụ hôn thằng em âu yếm trao tặng cho chị. Rồi vì cuộc sống đời thường với những công việc cứ tiếp nối nhau nên chỉ một ngày thôi, Lợi cũng đã bình thường trở lại ; hai chị em vẫn tự nhiên, vui vẻ sống cùng nhau. Là dân thành phố, tuy chưa từng mó tay vào công việc rẫy nương nhưng do bản tính siêng năng, cần mẫn và chịu khó học hỏi thằng em bạn dì cũng như hàng xóm láng giềng nên chỉ ngày một ngày hai, chị Hoa đã khá thành thạo một vài việc đơn giản như sạt cỏ, tỉa lúa, hái đậu…Lợi thì cũng chẳng giỏi giang, sành sỏi gì cho lắm ; chẳng qua trước kia, có một thời gian nó đã từng ở đây cùng chị Ba Hường rồi đến mợ Linh cho nên nó biết này biết nọ thế thôi. Trước mắt hai chị em loáng thoáng bóng một cái lều bạt màu xám thấp lè tè của dân đốt lò than nằm dưới một rặng cây to ; hai chị em mở cửa lều chui đại vào với hơi thở hổn hển vì vừa trãi qua một chặng đường khoảng 300m đặng chạy trốn cơn mưa rừng vần vũ trút xuống cây cối, đất đai, nương rẫy. Chị không sao kiềm chế nổi lòng khao khát hiến dâng, mời gọi và cả chị lẫn Lợi, hai chị em